🥉 Can Ve Cua Nguoi Dep
Chữ “về” nói được thái độ nhẹ nhõm, ngạo nghễ của người tráng sĩ đi vào cái chết “Anh về đất” là hình ảnh đầy sức mạnh ngợi ca. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ thiêng liêng, người lính Tây Tiến trở về trong niềm chở che của đất mẹ quê hương, của đồng đội.
Tô Linh lao ra ngoài lan can, không biết trong lòng mình đang cảm thấy thế nào. Đó không phải cảm giác vui sướng khi trả thù, thậm chí còn có chút phiền muộn. Mặc dù tối qua cô uống nhiều nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo. Nếu cô nhớ không nhầm, cô chính là người chủ động dụ dỗ đối phương. Cô
Chương 1: Lên giường với người đẹp. Chương trước Chương tiếp. Trêи giường mọi thứ đều xộc xệch. “Đừng khóc nữa!”. Thấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là
Nhìn từ trên cao, hòn đảo giống như lát cắt một mặt của đầu rồng với hồ nước tròn ở một phía trông như mắt con rồng. Cũng bởi hình dạng độc đáo này mà người dân đã đặt tên cho nơi đây là đảo Mắt Rồng. Màu nước trong xanh như ngọc bích của "đôi mắt rồng
Contents1 Real Beauty – Vẻ đẹp thực sự2 ID của tôi là Người đẹp Gangnam – Người đẹp Gangnam3 Mùi hương bí ẩn4 Oh My Venus – Thần Vệ Nữ của tôi5 She was beautiful – một cô gái xinh đẹp6 Incarnation of money – Hóa thân của tiền bạc7 Dream High – Giấc mơ […]
Tại chương trình “Tài sắc Thanh Xuân”, 10 thí sinh khiếm thị sẽ trải qua 2 phần thi là thi trang phục, giới thiệu bản thân và thi tài năng. Sau đó, 3 thí sinh có số điểm cao nhất sẽ bước vào vòng chung kết là phần thi ứng xử. Ở 2 phần thi đầu tiên, các thí sinh đã tự
Cận Vệ Của Người Đẹp Được 7.83 / 10 từ 3 phiếu bầu. Thấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là tại sao nữa!
Tác giả: Bảo Tú. Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị. Nguồn: Facebook. Trạng thái: Full. Truyện Cận vệ của người đẹp thuộc thể loại truyện ngôn tình, đô thị với nội dung xoay quanh nhân vật chính – Triệu Dương. Quay về từ mưa bom bão đạn, Triệu Dương trở thành bảo vệ
Tại vòng thi này, những chia sẻ của đại diện Thổ Nhĩ Kỳ - Deria Koc đã khiến các giám khảo và khán giả ngỡ ngàng. Người đẹp cho biết, trước khi đến với cuộc thi Hoa hậu Hòa bình Thế giới 2022 ở Indonesia, cô đã trải qua quá trình nghiêm ngặt để giảm 6kg.
B0BQ19.
Tô Hạo nhất thời cũng không cãi được “Chị… Chị có… Có quyền gì mà tự quyết định hôn sự của mình chứ”?Tô Linh dở khóc dở cười “Chuyện hôn sự của chị nhưng chị lại không có quyền quyết định ư? Lẽ nào em lại có quyền sao?”Tô Hạo không biết phải nói thế nào “Nhưng mà, vậy chị cũng không thể gả cho cái tên bảo vệ thấp kém đó chứ”!Tô Linh cười khẩy “Chị gả cho ai là chuyện của chị, cũng không đến lượt em khua tay múa chân! Hơn nữa, chị chẳng thấy anh ấy có gì đáng xấu hổ cả, em bớt ở đây làm mấy trò kỳ quái đi”!Sắc mặt Tô Hạo bỗng trở nên trắng bệch, run rẩy không nói nên lời “Chị… Chị còn cần mặt mũi không đó? Thể diện của nhà họ Tô đều bị chị hủy hết rồi”!Vừa dứt lời, một tiếng “bép” đột nhiên vang lên!Tô Linh tát một cách dứt khoát, không chút chần nhìn chằm chằm vào khuôn mặt non nớt đang kinh sợ trước mặt “Cây ngay không sợ chết đứng, có gì mất mặt đâu chứ? Còn em thì sao, nhà họ Ngụy đã hứa cho em lợi ích gì mà khiến em phải đánh mất thể diện để chạy đến đây chứ?”Trông Triệu Dương hết sức vui vẻ, cho dù vừa rồi Tô Linh không làm gì thì thì anh vẫn phải dạy tên công tử bột nhà họ Tô này cách làm chuyện với chị họ như thế, lẽ nào cả nhà họ Tô không có ai dạy cậu ta lễ nghi phép tắc, phải biết tôn trọng người lớn hay sao?Tô Hạo bụm má, vẻ mặt dường như không thể tưởng tượng nổi “Chị… Chị dám đánh tôi”?Tô Linh hít sâu một hơi “Tô Hạo, tôi cảnh cáo cậu lần cuối, hôn sự của tôi không đến lượt cậu nhiều lời”!Tô Hạo vừa giận dữ vừa xấu hổ quay đầu lại “Bác Ngụy, bác cứ yên tâm, nhà họ Tô sẽ không đồng ý chuyện kết hôn này đâu, anh Đông Minh mới là anh rể của cháu”!Bà Ngụy nhìn cậu ta một cách chán ghét “Đồ rác rưởi vô dụng, Tô Linh nói không sai chút nào, ở đây không đến lượt cậu vẽ trò đâu!”Nói xong, bà ta đột nhiên phá lên cười, “Được đấy nhỉ, chẳng trách lúc nãy đồng ý vui vẻ như thế, thì ra cũng chỉ là một món đồ second-hand”!Ngụy Đông Minh cau mày “Mẹ, tại sao mẹ lại nói như vậy”?Bà Ngụy cười khinh bỉ “Không nói như thế thì phải nói như nào đây? Cô ta dám làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, lẽ nào mẹ lại không thể nói sao”?“Đúng là con nhà nòi, giống hệt mẹ nó ngày xưa! Tiện nhân!”Trong nháy mắt, thái độ của hai người lập tức thay đổi!Lúc nãy bà Ngụy đồng ý cuộc hôn nhân này, căn bản cũng chẳng quan tâm đến tai tiếng cho sợ đàm tiếu, chỉ cần không có chứng cứ thì cuối cùng lời đồn cũng tự mất đi mà bây giờ thì khác, Tô Linh thật sự đã có giấy đăng ký kết hôn với một người bảo vệ cỏn con, đây mới là chứng cứ thiết thực nhất!Không có bức tường nào không lọt gió, lịch sử hôn nhân cũng được ghi chép rõ ràng, đương nhiên cũng sẽ không giấu được người muốn biết về nhà họ Ngụy những năm gần đây có vẻ tốt đẹp, nhưng đằng sau lại có rất nhiều kẻ bây giờ chấp nhận Tô Linh thì nhà họ Ngụy sẽ thành cái gì đây?Dùng lại đồ cũ của tên thấp kém đó, há chẳng phải sẽ thành trò cười cho mọi người ở toàn Thiên Châu hay sao?Bà ta sẽ không bao giờ cho phép điều này xảy ra! Tô Linh siết chặt nắm đấm, giọng điệu cũng vô cùng có lực “Bà im đi, bà có tư cách gì để nói mẹ tôi chứ?”Bà Ngụy chế nhạo “Sao thế, bị tôi nói trúng tim đen rồi à?”Ngụy Đông Minh vội vàng khuyên can “Tiểu Linh, em đừng hiểu lầm, mẹ anh không có ý đó đâu, em đừng để bụng!”Tô Linh đẩy Ngụy Đông Minh ra, tiến lên một bước, rồi nhìn chằm chằm vào bà Ngụy “Bà Ngụy à, mong bà hãy biết tôn trọng một chút!”Cô hiếm khi kiềm nén được cơn giận, cho dù không thể thành vợ chồng với Ngụy Đông Minh, nhưng cũng không muốn làm kẻ dù trong lòng cô luôn phản đối cuộc hôn nhân sắp đặt của gia đình, nhưng cô cũng không muốn phải trở thành tội nhân bị cả nhà họ Tô chỉ trích, càng không muốn những năm tháng vất vả của bố mình bị hủy hoại trong tay điệu của bà Ngụy càng thêm chua chát “Cô cũng xứng nói chuyện tôn trọng với tôi ư? Đồ mặt dày”!Ngụy Đông Minh rất ít khi cảm thấy hoảng loạn, nhất định phải làʍ ȶìиɦ hình ổn lại “Mẹ à, mẹ đừng nói nữa có được không”?Hắn gần như cầu xin “Chuyện này là do Tô Linh có hơi tùy hứng, nhưng vừa nãy con cũng đã nói không tính toán chuyện lúc trước rồi, chúng ta hãy nghe cô ấy giải thích đi”.Bà Ngụy cười khẩy “Giải thích? Cần phải giải thích nữa sao? Lát nữa mẹ sẽ tìm Ngô Mai để hỏi cho ra lẽ, đây là loại phụ nữ mà nhà họ Tô nuôi ra đây ư”?Lời nói của bà ta càng lúc càng trở nên khắc nghiệt “Con gái nhà lành cái gì chứ? Tôi khinh, thứ đ*ếm đê tiện thì có, một món hàng thấp kém cho thằng bảo vệ”!Tô Linh rất hiếm khi nghe thấy những lời bẩn thỉu như vậy, nhưng lúc này cô chỉ có thể nhẫn nhịn, ngay cả Triệu Dương cũng bị cô cản Đông Minh cũng đã biết trước hậu quả, cố gắng xoa dịu “Mẹ à, mọi chuyện không như mẹ nghĩ đâu…”Bà Ngụy ngắt lời “Vậy là thế nào? Chẳng lẽ con thật sự muốn lấy cô ta ư”?Ngụy Đông Minh gật đầu “Đúng vậy”!Hắn vô cùng kiên định, một phần là do đã theo đuổi Tô Linh nhiều năm, và cũng không muốn công sức của mình phải đổ sông đổ mặt khác thì không cam tâm khi thua bởi một tên vô danh tiểu tốt như Triệu trước đến nay Ngụy Đông Minh luôn là người chọn phụ nữ, tại sao giờ lại đến lượt hắn bị chọn chứ?Chuyện này mà đồn ra ngoài, có khi bị giết còn thấy dễ chịu hơn!Bà Ngụy mỉa mai “Lẽ nào con muốn mọi người ở toàn Thiên Châu này biết con dâu nhà chúng ta đã từng kết hôn hay sao? Con gái nhà lành mà Ngụy Đông Minh con lấy lại là một món đồ second-hand ư”?Ngụy Đông Minh thì thầm “Mẹ à, Tô Linh có hơi tùy hứng làm bậy, sau này con sẽ dạy dỗ cô ấy, chuyện này hãy để chúng ta tự xử lý đi, được không”?Bà Ngụy cười khẩy, “Con nói cũng chẳng ích gì nữa, cô ta chính là thứ đồ dùng lại, đã kết hôn hai lần rồi, dù sao mẹ cũng sẽ không đồng ý chuyện này đâu”!Mặt Tô Linh đanh lại, từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ bị sỉ nhục như cùng cô cũng không thể nhịn nỗi, bèn liếc mắt nói “Xin bà hãy rạch ròi một chút, hôm nay là do phía nhà họ Ngụy đích thân đến để giảng hòa, tôi cũng đã đồng ý rồi!”“Còn nữa, chuyện này từ đầu tới cuối tôi chả thấy có lỗi gì với Ngụy Đông Minh cả, đúng hay sai thì anh ta mới là người rõ nhất!”“Huống hồ chi là nhà họ Ngụy các người muốn cưới, tôi đã đồng ý gả lúc nào đâu?”“Từ đầu đến đuôi đều là bà tự biên tự diễn, bà đã hỏi tôi câu nào chưa?”“Bây giờ tôi có thể nói rõ ràng với bàluôn, tôi có thể làm bạn với Ngụy Đông Minh!”“Còn về chuyện vợ chồng? Xin lỗi nhé, tôi đã có chồng rồi, anh ấy tên Triệu Dương!”Ánh mắt bà Ngụy bỗng trở nên phẫn uất, giống như đang bị vạch áo cho người xem lưng.“Một con đ*ếm không biết xấu hổ, làm con dâu của nhà họ Ngụy thì không muốn, cứ lại phải đi ôm ấp với cái thứ rác rưởi này?”“Đồ thấp hèn”!“Hôm nay tao sẽ thay mặt nhà họ Tô, thay mặt bố mẹ mày để dạy dỗ mày cho thật tốt!”Vừa dứt lời, bà ta liền bước lên phía trước, vung tay tát mạnh xuống!Tô Hạo bấu chặt lấy gò má đang đau nhức, ánh mắt phẫn uất khó thời Ngụy Đông Minh cũng cười mỉa mai lên tiếng, quả nhiên là tiện nhân, không đánh không được, thật hạ đẳng!Mỗi người đều có suy nghĩ riêng, Tô Linh giống như đang ở trong tâm bão, quật cường không chịu nhượng bộ, nhưng căn bản cô cũng không có cách nào để rút sau cũng không còn sự ủng hộ của nhà họ Tô, nên cho dù có tránh được bây giờ, thì tương lai vẫn chưa biết được?Bà Ngụy vẫn chưa vừa lòng, dường như còn muốn dẫm đạp lên cả danh dự và sự kiêu ngạo của nhiên, thời gian như dừng tay to béo của bà ta bị giữ trêи không trung, mặc cho bà Ngụy mặt mày tái mét cũng không thể nào nhúc nhích Linh quay đầu lại thì thấy chính là Triệu Dương!
Thành phố mới lên đèn, ánh sáng lờ mờ tạo cho trang viên Vân Đỉnh một vẻ mờ mờ, ảo người đàn ông và phụ nữ có mặt ở đó đang tìm kiếm đối Triệu Dương ra và vào không thu hút sự chú ý của bất kỳ đưa mắt nhìn về phía sân khấu giữa bãi cỏ, không thấy Tô Linh, cũng không thấy bóng dáng Ngụy Đông Minh mắt nhìn lên trêи, một bóng hình tuyệt đẹp được phản chiếu qua cửa sổ trêи tầng giác mách bảo anh rằng đó nhất định là Tô né tránh vệ sĩ của trang viên, chỉ cần vài cú xoay sở, anh đã vào được bên trong từ ban trong giai điệu của điệu waltz, là tiếng cãi vã trong Đông Minh đóng cửa phòng lại, giọng nói hống hách và tàn nhẫn “Cởi quần áo ra!”Tô Linh ôm vai và nói “Đông Minh, anh uống say rồi.”“Tôi nói rồi, mẹ kiếp, tôi bảo cô cởi quần áo ra cơ mà!”Ngụy Đông Minh gầm lên, hai con mắt đỏ Linh lùi lại theo bản năng, cô đã quen với sự tao nhã lịch sự của Ngụy Đông Minh, mặc dù nói là không thích nhưng cũng không hẳn là ghét người đàn ông trước mặt khiến cô cảm thấy hơi xa có phải là bộ mặt thật của hắn không?Một khi có được lợi thế, thì kẻ tiểu nhân sẽ ngay lập tức tự đắc sao?Ngụy Đông Minh hỏi “Sao? Tên bảo vệ quèn kia có thể nhìn còn tôi là chồng sắp cưới của cô thì lại không được nhìn, không được sờ à?”“Vô liêm sỉ!”Tô Linh quay đầu đi, những giọt nước mắt tủi nhục trong khóe mắt khẽ tuôn đường là đại tiểu thư của nhà họ Tô, tuy rằng gia đình đã lụi bại nhưng cô chưa từng phải chịu nhục nhã như vậy?“Mẹ nó, con tiện nhân kia, còn giả vờ ngây thơ làm gì? Vẫn còn nghĩ mình là đại tiểu thư cao quý của nhà họ Tô à? Tất cả mọi người đều phải quỳ phục dưới chân cô như là một con chó Bug? “Ngụy Đông Minh bước tới và bắt đầu giằng phản kháng của Tô Linh càng khiến hắn tức giận, trong lúc giằng co, hắn đã vung tay tát Linh bị đánh, loạng choạng ngã xuống Đông Minh cầm lấy ly rượu vang, uống một hơi cạn sạch, một tay kéo cà vạt, tay kia đập chiếc ly xuống lẽ bởi vì rượu, hai má của hắn đỏ hết cả hắn nhìn xuống giường, thì ngay cả hơi thở cũng trở nên nóng nay Tô Linh mặc một chiếc váy dạ hội xẻ cao, cơ thể nuột nà không tì vết, đặc biệt là đường cong của đôi chân thon thả, giống hệt như một tác phẩm nghệ thuật hoàn run rẩy đưa tay nắm lấy, ban đầu là với chiếc tất chân mỏng manh, sờ vào thấy mịn màng lại còn ấm Đông Minh thở dốc, hắn đã đợi mười hai năm qua, chưa từng vượt quá giới hạn, chính là để chờ đợi giây phút ngày hôm nay!Nghĩ đến thân thể hoàn mỹ trước mặt đã bị người đàn ông khác nhanh chân chiếm lấy trước, hắn nổi giận lôi đó, lại lóe lên một sự phấn khích bệnh hoạn!Với đôi mắt đỏ hoe, Ngụy Đông Minh xé một góc mảnh ren đen lộ ra dưới chân váy, dường như đây là nguồn gốc khích thích người ta phạm tội, ngay lập tức nuốt trọn lý trí cuối cùng của hắn trong chốc Linh vùng vẫy ngồi dậy, giơ tay định tát Đông Minh siết chặt cổ tay mảnh khảnh của cô trong lòng bàn tay, tàn nhẫn nói “Tình hình của nhà họ Tô bây giờ như thế nào, cô hiểu rõ hơn tôi, tôi đã chuẩn bị đủ ba tỷ, bây giờ cô tự cởi hay là tôi cởi giúp cô! Cô phải suy nghĩ cho kĩ!”Nói xong, hắn từ từ buông lỏng cổ tay Tô Linh mắt nhìn nữ thần cao quý từng bước trượt xuống vực thẳm của sự tha hóa, còn sung sướиɠ hơn tự tay xé áo của cô!Đúng lúc này, có tiếng cửa sổ gió thổi qua, Tô Linh rùng mình ớn quay đầu lại nhìn, lại nhìn thấy một cảnh tượng đáng kinh đi vào là Triệu Dương, như một vị thần từ trêи trời rơi xuống mặt anh vô cùng u ám, nhưng trong mắt lại bình tĩnh đến đáng sợ!“Là mày?”Ngụy Đông Minh thầm khó chịu vì bị người khác xen ngang, đồng thời cũng bị sốc, nếu thằng này đã xuất hiện ở đây tức là nó đã qua mặt được đám người dù vô cùng tức giận, nhưng hắn không phải là một kẻ ngu dễ bị kϊƈɦ ta có thể dễ dàng giải quyết năm sáu tên côn đồ thì bản thân mình cơ bản là đấu không lại anh Đông Minh vừa bước ra ngoài vừa kêu to “Người đâu…”Triệu Dương liếc nhìn đầu giường, nói là không quan tâm, nhưng khi nhìn thấy nước mắt trêи mặt Tô Linh cùng góc váy bị xé nát, lửa giận vẫn bốc lên không thể nào kềm chế lại khớp ngón tay kêu “rắc rắc”, anh đấm thẳng vào mặt Ngụy Đông Đông Minh còn chưa kịp mở miệng, răng cửa gãy cùng máu thịt đã bị tắc lại nơi cổ họng, khiến hắn không nói được lời Dương một tay nắm lấy quai hàm hắn và nhắc bổng hắn chân Ngụy Đông Minh huơ huơ trong không trung, nuốt đống răng gãy cùng máu thịt xuống, yết hầu như bị đứt, lồng ngực đau như lửa Dương cười khẩy, đấm vào bụng dưới của hắn, đấm đến từng thớ sau mạnh hơn cú trước!Ngụy Đông Minh nôn ra liên tục, những chiếc răng gãy vừa nuốt vào cùng với nước bọt và máu giờ lại phun ra, còn kèm theo những mảnh nội nháy mắt hắn đã rơi vào trạng thái nửa sống nửa chết!Sau đó, cùng với một cú đá, Ngụy Đông Minh theo đó bị đá bay cửa gỗ rắn chắc chất lượng cao bị anh đập vỡ trong tích tắc, trêи hành lang đột nhiên trở nên hỗn loạn!Triệu Dương mặc kệ vết máu trêи mặt, quay đầu nhìn Tô Linh “Cô không sao chứ?”Tô Linh quay đầu lại “Không phải lo cho tôi! Lúc nãy anh bỏ đi rất hiên ngang sao giờ lại quay lại làm gì?”Cô thẳng thắn mắng mỏ nhưng nước mắt lại không ngừng Dương nhìn mà thấy thương, cũng không thể mặc kệ, đưa tay ra nói “Đi với tôi.”Tô Linh ngơ ngác hỏi “Đi đâu?”Triệu Dương khẽ cau mày “Đi đâu cũng được, nhưng trước tiên hãy rời khỏi đây đã.”“Rời khỏi đây?”Tô Linh cười đến ngây ngốc, ánh mắt như xuyên thấu lòng người, “Đây là nhà họ Ngụy, người đàn ông vừa rồi anh vứt ra ngoài chính là vị hôn phu của tôi! Đi cùng anh? Anh muốn tôi sau này phải làm sao đây?”Cô không nói nửa lời, cứ thế không danh không phận mà bỏ đi với anh, tôi phải giải thích thế nào với nhà họ Tô đây?Lẽ nào anh không sợ thiên hạ đại loạn à?Triệu Dương nghiêm túc nói “Sau này tôi sẽ nuôi cô!”Tô Linh sững sờ, vô thức vươn tay hận cũng đã muộn, cô đã bị Triệu Dương bế lên, sau đó khoác lên người cô một chiếc áo khoác rất nặng, nhưng khi mặc vào lại rất ấm, mang đến cho cô cảm giác an toàn khó hiểu.“Chết tiệt, mẹ nó, thằng họ Triệu kia, chỗ của ông đây, mày muốn đến thì đến, đi thì đi chắc?”Cánh cửa gỗ bị đá một cước vỡ tung Dương quay lại toán người bước vào, bọn họ mặc trang phục màu đen của vệ sĩ chuyên nói là Ngụy Đông Minh, và hắn đang được dìu vào liếc nhìn Tô Linh cảnh cáo “Muốn đi à? Đi đâu?”Tô Linh chết sững tại này, mặt của Ngụy Đông Minh đầy máu, và nụ cười của hắn trông vô cùng gớm Linh run lên khi bị hắn nhìn, tất cả dũng khí mà cô có được đều biến mất ngay lập rồi, cô có thể đi đâu?Một khi rời khỏi đây, nhà họ Ngụy nhất định sẽ không công nhận thân phận của không có sự hỗ trợ của nhà họ Ngụy, nhà họ Tô có lẽ sẽ không cầm cự được qua đêm lúc đó, bị cô lập hoàn toàn, liệu Thiên Châu có còn chỗ dung thân cho cô không?Triệu Dương thấy cô do dự cũng không thúc Linh đang muốn chùn bước thì đột nhiên nhìn thấy bóng lưng của Triệu đó có một vết thương, giống như vết dao, dài đến nửa thước và đang chảy máu đầm cô đau nhói như bị kim châm, cô vô thức hỏi “Anh thật sự định mang tôi đi? Không cần biết hậu quả thế nào?”Triệu Dương hít sâu một hơi “Chỉ cần cô muốn!”
can ve cua nguoi dep